Incoterms 2010 và Incoterms 2000 là hai phiên bản khác nhau của quy tắc Incoterms, được phát hành bởi ICC (International Chamber of Commerce) để hỗ trợ trong việc xác định trách nhiệm, chi phí và rủi ro giữa người bán và người mua trong quá trình giao nhận hàng hóa quốc tế. Dưới đây là một số sự khác nhau chính giữa Incoterms 2010 và Incoterms 2000:
Thêm mới điều kiện:
Incoterms 2010 thêm vào danh sách một điều kiện mới, là “DAT” (Delivered At Terminal – Giao hàng tại cổng). Điều này là một sự thay đổi so với Incoterms 2000.
Mô tả chi tiết hơn:
Incoterms 2010 cung cấp mô tả chi tiết hơn và rõ ràng hơn về mỗi điều kiện. Điều này giúp giảm hiểu lầm và tranh cãi trong quá trình giao dịch.
Phân biệt rõ ràng giữa nghĩa vụ và chi phí:
Incoterms 2010 rõ ràng hơn trong việc phân biệt giữa nghĩa vụ và chi phí của người bán và người mua, giúp làm giảm bất kỳ hiểu lầm nào có thể phát sinh.
Thay đổi trong quy tắc cho bảo hiểm:
Incoterms 2010 có sự thay đổi trong quy tắc cho bảo hiểm so với Incoterms 2000. Ví dụ, điều kiện CIP (Carriage and Insurance Paid To) trong Incoterms 2010 yêu cầu người bán mua bảo hiểm chung cho lô hàng, trong khi điều kiện CIF (Cost, Insurance and Freight) yêu cầu mua bảo hiểm chung nhưng với mức bảo hiểm tối thiểu.
Điều chỉnh trong cấu trúc:
Incoterms 2010 có một số điều chỉnh trong cấu trúc và thuật ngữ so với Incoterms 2000, nhằm làm cho quy tắc trở nên hiệu quả hơn và dễ hiểu hơn.
Chú ý: Sự thay đổi chủ yếu của Incoterms thường là để phản ánh thực tế kinh doanh quốc tế và giảm thiểu sự hiểu lầm giữa các bên tham gia trong quá trình giao dịch quốc tế. Khi sử dụng Incoterms, quan trọng nhất là cả người bán và người mua đều cần hiểu rõ điều kiện Incoterms cụ thể mà họ đang sử dụng trong hợp đồng của mình.